Một cuộc tranh cãi bộc phát
Chương 115
Một cuộc tranh cãi bộc phát
BUỔI tối đó, trước khi ăn, Giê-su dạy một bài học tuyệt vời về sự khiêm nhường khi ngài rửa chân cho các sứ đồ. Kế đến, ngài thiết lập Lễ Kỷ niệm cái chết gần kề của ngài. Bấy giờ, nhất là vì những gì vừa diễn ra trước đó, một sự việc bất ngờ xảy ra. Các sứ đồ bỗng tranh cãi nhau kịch liệt vì muốn xem ai là lớn nhất! Hiển nhiên đây không phải là lần đầu tiên vì trước đó họ đã tranh cãi nhau vài lần rồi.
Bạn đọc hẳn còn nhớ sau sự hóa hình của Giê-su trên núi, các sứ đồ đã cãi nhau xem ai là lớn nhất. Ngoài ra, việc hai anh em Gia-cơ và Giăng xin địa vị cao trong Nước Trời đã khiến các sứ đồ cãi nhau thêm nữa. Giờ đây, vào đêm cuối cùng với các sứ đồ, chắc hẳn Giê-su buồn lắm vì thấy họ vẫn còn tranh chấp như thế! Ngài làm gì bây giờ?
Thay vì quở trách họ cư xử với nhau như vậy, Giê-su lại một lần nữa nhẫn nại lý luận với họ: “Các vua của các dân ngoại lấy phép riêng mình mà cai-trị, những người cầm quyền cai-trị được xưng là người làm ơn. Về phần các ngươi, đừng làm như vậy... Vì một người ngồi ăn với một người hầu việc, ai là lớn hơn? Có phải là kẻ ngồi ăn không?” Và ngài nhắc họ nên noi theo gương của ngài: “Nhưng ta ở giữa các ngươi như kẻ hầu việc vậy”.
Mặc dù bất toàn, nhưng các sứ đồ đã sát cánh cùng Giê-su qua mọi thử thách. Do đó ngài nói: “Nên ta ban nước cho các ngươi, cũng như Cha ta đã ban cho ta vậy”. Đây là giao ước riêng giữa Giê-su và các tín đồ trung thành của ngài. Giao ước này cho phép họ cùng Giê-su chia sẻ quyền cai trị trong Nước ngài. Cuối cùng chỉ một số giới hạn là 144.000 người được nhận vào giao ước đó để cai trị Nước Trời.
Tuy được Giê-su cho biết triển vọng huy hoàng là được chia sẻ quyền cai trị trong Nước Trời với ngài, nhưng bấy giờ các sứ đồ vẫn còn yếu về thiêng liêng. Vì thế ngài nói: “Đêm nay các ngươi sẽ đều vấp-phạm vì cớ ta”. Tuy nhiên, Giê-su bảo Phi-e-rơ rằng ngài đã cầu nguyện hộ ông, và ngài khuyến khích: “Vậy, đến khi ngươi đã hối-cải, hãy làm cho vững chí anh em mình”.
Giê-su nói tiếp: “Hỡi các con trẻ ta, ta còn tạm ở với các ngươi; các ngươi sẽ tìm ta, và như ta đã nói với người Giu-đa rằng: Các ngươi không thể đến nơi ta đi, thì bây giờ ta cũng nói với các ngươi như vậy. Ta ban cho các ngươi một điều-răn mới, nghĩa là các ngươi phải yêu nhau; như ta đã yêu các ngươi thể nào, thì các ngươi cũng hãy yêu nhau thể ấy. Nếu các ngươi yêu nhau, thì ấy là tại điều đó mà thiên-hạ sẽ nhận biết các ngươi là môn-đồ ta”.
Phi-e-rơ thưa: “Lạy Chúa, Chúa đi đâu?”
Giê-su đáp: “Nơi ta đi, bây giờ ngươi chẳng có thể theo ta được; nhưng rồi sau ngươi sẽ theo ta”.
Phi-e-rơ lại thưa: “Lạy Chúa, sao hiện bây giờ tôi không thể theo Chúa được? Tôi liều sự sống tôi vì Chúa!”
Giê-su hỏi: “Ngươi liều sự sống ngươi vì ta sao! Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, khi gà chưa gáy, ngươi đã chối ta ba lần!”
Phi-e-rơ phản đối: “Dầu tôi phải chết cùng thầy, tôi cũng chẳng chối thầy đâu”. Các sứ đồ khác đều đồng thanh cam kết như thế và Phi-e-rơ có ý khoe khoang nói thêm: “Dầu mọi người vấp-phạm vì cớ thầy, song tôi chắc không bao giờ vấp phạm vậy”.
Khi hỏi các môn đồ: “Các ngươi có thiếu gì không?”, Giê-su ám chỉ đến lúc trước ngài sai họ đi rao giảng trong miền Ga-li-lê và dặn họ không đem theo túi, bao và lương thực.
Họ trả lời: “Không thiếu chi hết”.
Giê-su nói: “Nhưng bây giờ, ai có túi bạc, hãy lấy đi, ai có bao, cũng vậy; ai không có gươm, hãy bán áo ngoài đi mà mua. Vì ta rao cho các ngươi, có lời chép rằng: Ngài đã bị kể vào hàng kẻ dữ. Lời ấy phải ứng-nghiệm về chính mình ta. Thật vậy, sự đã chỉ về ta hầu được trọn”.
Giê-su nói rõ lúc mà ngài sẽ bị đóng đinh trên cột bên cạnh kẻ ác, hay kẻ phạm pháp. Ngài cũng cho hay là sau đó môn đồ ngài sẽ phải đương đầu với sự đàn áp dữ dội. Các sứ đồ thưa: “Thưa Chúa, có hai thanh gươm đây”.
Giê-su đáp: “Ấy là đủ”. Và chúng ta sẽ thấy, nhờ hai thanh gươm đó Giê-su sẽ có cơ hội để dạy một bài học quan trọng khác. (Ma-thi-ơ 26:31-35; Mác 14:27-31; Lu-ca 22:24-38; Giăng 13:31-38; Khải-huyền 14:1-3).
▪ Tại sao cuộc tranh cãi giữa các sứ đồ xảy ra thật bất ngờ?
▪ Giê-su giải quyết vấn đề như thế nào?
▪ Giao ước mà Giê-su lập với các môn đồ của ngài hoàn thành được gì?
▪ Giê-su ban cho điều răn mới nào, và điều răn này quan trọng như thế nào?
▪ Phi-e-rơ tỏ ra quá tự tin như thế nào, và Giê-su nói gì?
▪ Tại sao lời chỉ dẫn của Giê-su về việc mang túi, bao và lương thực lại khác với điều ngài nói lần trước?